Wednesday, November 5, 2008

Trước Hết Là Giành Lấy Nhân Quyền!

LS. Lê Thị Công Nhân: “… nếu tất cả chúng ta đều sợ hãi như vậy thì tôi e rằng chúng ta đã sợ quá mức cần thiết …”

(Lời phát biểu qua một diễn đàn dân chủ)

Hà Nội, ngày 26-02-2007

Xin chào toàn thể quý vị trên diễn đàn và tất cả những vị khách quốc tế, những người nước ngoài đang ủng hộ cho cuộc đấu tranh đòi dân chủ, nhân quyền và tự do cho người Việt Nam của chúng tôi.

Hiện giờ là 3 giờ 40 phút sáng ngày 26 tháng 2, và chỉ còn hơn 3 tiếng đồng hồ nữa thì tôi sẽ bị công an thẩm vấn tại số 87 đường Trần Hưng Đạo, Hà Nội là trụ sở của công an Hà Nội. Đây là lần triệu tập thứ 4 của công an Hà Nộị, cho giấy triệu tập lần thứ 4 so với lần triệu tập gần đây nhất mà tôi đã kiên quyết không đi thẩm vấn, và rất có thể ngày mai họ sẽ đến áp giải tôi đi thẩm vấn. Đồng thời, tôi cũng xin nhắc với toàn thể quý vị là anh Nguyễn Văn Đài cũng bị triệu tập đi thẩm vấn tại địa chỉ như trên.

Tình hình hiện nay của phong trào đấu tranh dân chủ ở Quốc nội hiện đang rất ngặt nghèo, đúng như lời anh Nguyễn Khắc Toàn vừa trình bày. Bởi vì, một trong những người lãnh tụ xuất sắc nhất cho phong trào đấu tranh dân chủ bất bạo động và ôn hoà của chúng ta là Linh mục Nguyễn Văn Lý – đã bị bắt giữ và giam cầm từ ngày 18 tháng 2 cho đến nay. Và đến ngày hôm nay, 25 tháng 2 thì Linh mục Nguyễn Văn Lý đã chính thức bị nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam khởi tố theo khoản c, điều 88 Bộ luật tố tụng hình sự Việt Nam là tội tuyên truyền chống phá nhà nước XHCNVN. Ông là một trong những người sáng lập và lãnh đạo của khối 8406, và là người cố vấn và ủng hộ rất tích cực và hiệu quả cho Đảng Thăng Tiến Việt Nam.

Vai trò của Linh mục Nguyễn Văn Lý cũng như đạo đức và khả năng chiến đấu của ông thì chúng ta cũng không cần phải nói nhiều. Đó là một tấm gương sáng chói không chỉ được những người yêu chuộng dân chủ tự do và hoà bình của Việt Nam tôn vinh, mà ông còn được cả thế giới ghi nhận bởi những công lao và thành tựu mà ông đã cống hiến bằng cả cuộc đời của mình cho phong trào đấu tranh dân chủ ở trong nước, và là người Cha (linh mục) vô cùng kính yêu của tôi.

Tôi là thành viên cuối cùng trong 4 thành viên công khai của Đảng Thăng Tiến Việt Nam được công an triệu tập làm việc chính thức, tính từ sau Tết âm lịch cho đến nay. Và thật sự tôi cũng không đoán trước được cụ thể những việc gì có thể xảy ra với tôi.

Nhưng tôi xin khẳng định bằng tất cả lương tâm, trách nhiệm và tình cảm của mình đối với đất nước Việt Nam và dân tộc Việt Nam là tôi sẽ chiến đấu tới cùng cho dù chỉ còn một mình tôi để đấu tranh, trước hết là giành lấy nhân quyền cho chính mình, và giành lấy nhân quyền, dân chủ và tự do cho người Việt Nam. Và Cộng sản Việt Nam đừng có mong chờ bất kỳ một điều gì là thỏa hiệp, chứ đừng nói là đầu hàng từ phía tôi. Tôi không thách thức, nhưng Cộng sản Việt Nam nếu đã hạ quyết tâm thực hiện những hành vi tội ác bằng cách chà đạp lên nhân quyền của người dân Việt Nam và muốn tiếp tục dìm đất nước Việt Nam trong một sự tăm tối về mặt chính trị, nghèo nàn về mặt kinh tế, lạc hậu về mặt văn hoá kéo dài cho tới tận đời con cháu của chúng ta cũng như của chính người Cộng sản thì tuỳ họ có quyền hành xử với những cái gì mà họ có.

Gia đình tôi đã chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất đó là tôi sẽ bị khởi tố và có thể bị đi tù, nhưng tôi xin khẳng định một lần nữa đó vẫn chưa phải là điều tồi tệ nhất có thể xảy ra. Không ai hơn chính Đấng tạo hóa -Thượng đế đã sinh tôi ra trên cõi đời này nhờ qua một thể xác đó là mẹ tôi và cha tôi, và tôi đã được sinh ra là một con người thì tôi có đầy đủ những nhân quyền cơ bản mà Thượng đế-Đấng tạo hóa đã ban cho tôi, chứ không phải là người mẹ người cha xác thịt đã sinh ta tôi trên đời. Và tôi đấu tranh vì dân chủ, nhân quyền và tự do cho Việt Nam hoàn toàn xuất phát từ niềm tin, từ lương tâm và trách nhiệm của tôi đối với chính tôi, đối với dân tộc Việt Nam và đối với Đấng tạo hóa đã sinh ra tôi.

Những gì mà tôi đã làm được, tuy hết sức nhỏ bé nhưng nếu như từng cá nhân chúng ta tự coi mình là con người mà lại thờ ơ trước số phận chính trị của mình cũng như của dân tộc Việt Nam mà chưa ủng hộ, hay ủng hộ rồi mà chưa tham gia, hay tham gia mà chưa tích cực, xin hãy mạnh dạn, can đảm nói lên tiếng nói của mình.

Cộng sản đã hết sức thành công trong một việc làm cho dân tộc Việt Nam sống chìm trong nỗi sợ hãi hàng chục năm trời. Nhưng nếu tất cả chúng ta đều sợ hãi như vậy thì tôi e rằng chúng ta đã sợ quá mức cần thiết. Như tôi đã nói đó, nhập ngục cứu quốc vẫn chưa là điều tội tệ nhất có thể xảy ra.

Tôi không nói mình là một tấm gương, nhưng tôi nghĩ rằng nếu như tôi có thể tạm thời nhận một nhiệm sở mới hết sức bất đắc dĩ đó là nhà tù thì tôi mong rằng tại nhiệm sở bên ngoài tức là xã hội sẽ có nhiều những người con Việt Nam tiếp tục những công việc mà tôi còn đang làm. Tất nhiên, trong nhiệm sở mới bất đắc dĩ đó, tôi sẽ cố gắng hết sức để vẫn tiếp tục công việc truyền bá về dân chủ, nhân quyền và đấu tranh vì dân chủ, nhân quyền và tự do cho người dân Việt Nam.

Kính thưa những vị khách Quốc tế, những gì mà quý vị đã ủng hộ, đã lên tiếng để thể hiện sự quan tâm và ủng của quý vị đối với công cuộc đấu tranh của chúng tôi thật sự là vô cùng quý báu, xuất phát từ lương tri của quý vị. Tôi chỉ có thể nói một cách ngắn gọn là tôi tri ân quý vị trong cuộc đời này, nhưng có lẽ nào chúng ta chỉ có thể làm được đến thế!? Thế giới văn minh phát triển về nhân văn, nhân quyền, văn hóa và kinh tế, không lẽ chúng ta chỉ làm được như vậy đối với công cuộc đấu tranh giành nhân quyền, dân chủ và tự do người Việt Nam của chúng tôi!?

Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam có đặc điểm mà tôi xin được khẳng định với tư cách là một người dân Việt Nam bình thường và tôi mong rằng quý vị sẽ hiểu được và có thể vận dụng một cách có hiệu quả. Xuất phát từ một cái văn hoá (tôi muốn nói đây là CSVN) thấp kém, một phương pháp đấu tranh hoàn toàn phi nhân đạo, phi nhân bản, là chuyên chính bạo lực vô sản để đàn áp, để trấn áp với một mục tiêu hoàn toàn phi đạo lý, vô chính trị và có thể nói là phi pháp, đó là tập trung tất cả quyền lực lãnh đạo đất nước xã hội vào một nhóm người nhỏ bé và trường kỳ thực hiện thi hành chế độ độc tài. Cho nên tất cả những điều đó đã tạo nên một tâm lý tiểu nhân cho Cộng sản, đó là họ rất kinh sợ trước những áp lực quốc tế, trước những tiếng nói của những đất nước văn minh, những tổ chức nhân quyền thế giới.

Tại sao họ lại sợ? Đơn giản họ sợ là tại vì những tiếng nói đó có một sức nặng rất lớn, một ý nghĩa rất là lớn trên trường quốc tế mà bản thân những người Việt Nam của chúng tôi (ở trong quốc nội thì không nói, đúng không ạ?) kể cả đang sinh sống ở những đất nước văn minh và phát triển một cách bất đắc dĩ vì tị nạn Cộng sản chưa thể làm được điều đó.

Cho nên tôi rất mong muốn không chỉ trong trường hợp khẩn nguy như hiện nay mà chính giới quốc tế, báo giới quốc tế, cũng như những người có đời sống tâm linh trên toàn thế giới hãy nói lên tiếng nói của mình một cách mạnh mẽ, một cách kịp thời để sau này chúng ta sẽ không có những giây phút phải hối hận rằng chúng ta đã không làm hết sức mình, chúng ta đã không dùng hết sức mình trong khi chúng ta hoàn toàn có thể làm được nhiều hơn để giúp đỡ cho những người dân đang sống ở một đất nước bé nhỏ, nghèo khó và lạc hậu như Việt Nam.

Những người dân đó đã chấp nhận những hy sinh về vật chất, về an nguy cá nhân để nói lên tiếng nói lương tri của mình, chỉ mong lấy lại những nhân quyền cơ bản nhất của một con người mà những người đó đã bị chế độ độc tài Đảng Cộng sản Việt Nam không những cướp đi mà còn chà đạp và thủ tiêu hàng chục năm đằng đẳng vừa qua, và sẽ còn tiếp tục, tùy thuộc vào công cuộc đấu tranh của chúng ta mạnh mẽ và hiệu quả đến đâu.

Xin cám ơn toàn thể quý vị đã lắng nghe. Tôi xin tạm biệt diễn đàn để chuẩn bị cho cuộc thẩm vấn ngày hôm nay. Một lần nữa tôi xin khẳng định, những việc đàn áp này không làm ảnh hưởng tiêu cực được đến phong trào đấu tranh của khối 8406, của Đảng Thăng tiến Việt Nam, của Liên Đảng Lạc Hồng. Những người nào trong hoàn cảnh bị buộc phải hy sinh chấp nhận những nhiệm sở bất đắc dĩ thì những người khác sẽ tiếp tục đứng lên và gánh vác những công việc còn đang dang dở của chúng tôi.

Và xin quý vị hãy lạc quan tin tưởng, biết đâu họ còn làm tốt hơn chúng tôi. Chúng ta hãy cầu Chúa phù hộ cho anh Nguyễn Khắc Toàn, người đang hiện diện tại đây và đã tự nguyện khẳng định, cam kết bằng tất cả lương trị của anh là sẽ tiếp tục công việc này. Tuy nhiên, anh Nguyễn Khắc Toàn cũng chỉ là một cá nhân tại thời điểm hiện tại có mặt thì tôi xin gởi lời tri ân với anh Nguyễn Khắc Toàn. Và lời nhắn gởi của tôi cũng dành cho tất cả những người chiến sĩ dân chủ hòa bình khác còn có khả năng tiếp tục ở bên ngoài để chiến đấu.

Một lần nữa tôi xin cảm ơn toàn thể đồng bào người Việt của chúng ta. Vâng, mỗi người một bàn tay, mà bàn tay của tôi còn nhỏ hơn bàn tay của quý vị, Chúng ta hãy góp phần một cách mạnh mẽ, kịp thời hầu mong cho công cuộc đấu tranh của chúng ta sẽ đi đến thắng lợi một cách sớm hơn là những gì mà CSVN hiện nay đang tuyên truyền với một nền dân chủ bố thí, một nhân quyền theo định nghĩa riêng của CSVN, và một nền dân chủ trong vòng tay của satan.

Một lần nữa tôi xin khẳng định tôi không bao giờ đầu hàng, không bao giờ thỏa hiệp với CSVN cho dù điều tồi tệ nhất có thể xảy đến. Đối với tôi, đi tù chưa phải là điều tồi tệ nhất. Nhưng cộng sản họ vẫn thường xuyên tuyên bố thông qua những người tay sai là các công an với chúng tôi là đi tù thì dễ thôi. Nhưng họ sẽ làm cho cuộc sống của chúng tôi nếu như không bị đi tù còn tồi tệ hơn là đi tù.

Sống thế nào thì sống, vẫn phải giữ lòng tự trọng và lương tâm của mình. Và lương tâm và lòng tự trọng của tôi chứ không phải mẹ tôi, không phải là cha Lý, không phải là anh Đài, những người mà tôi vô cùng yêu mến và kính trọng, mà chỉ có lương tâm và lòng tự trọng của tôi nói với tôi rằng: không bao giờ đầu hàng.

Một lần nữa, xin cảm ơn quý vị đã lắng nghe.

Hà Nội, ngày 26/2/2007

Lê Thị Công Nhân
http://www.vietnamadvisory.org/



Trước Hết Là Giành Lấy Nhân Quyền!
http://www.youtube.com/watch?v=HvoksH4zudc

No comments: