Tuesday, June 10, 2008

Từ Chết Tới Bị Thương

VI ANH . Việt Báo Thứ Hai, 6/9/2008, 12:02:00 AM

Trước âm mưu CS Hà nội thi hành Nghị quyết 36 của Bộ Chánh Trị Đảng CSVN và hành động tuyên truyền rỉ tai vận động hoà giải hoà họp theo kiểu xin cho để chiêu dụ người Việt Hải Ngoại đem tiền đô la xanh và chất xám kiến thức về phục vụ xây dưng quê hương; trước chủ trương của một số chánh khách nhà nghề của Mỹ lên mặt dạy đời người Mỹ gốc Việt hãy để quá khứ phiá sau hướng về về tương lai phiá trước để che dấu hành động đi đêm với CS Hà nội; thiết nghĩ những tài liệu lịch sử sau đây sẽ giúp cho những người Việt hải ngoại suy gẫm, để đừng nghe mà mắc, đừng tin mà lầm. Thời toàn dân Việt đứng lên lật đổ thực dân Pháp, về chánh trị quân sự, thành phần Quốc Gia ( QG) đông và mạnh hơn thành phần Cộng Sản (CS) nhiều. Nhưng vì độc lập dân tộc, thành phần QG liên minh với thành phần CS trong mặt trận Việt Minh, để rồi Quốc Gia từ chết tới bị thương trong khi CS độc chiếm chánh quyền.

Ô Hoài Sơn người đã từng tham gia phong trào giành độc lập ở Miền Nam, năm nay đã 83 tuổi, vẫn ráng sức già truyền lại những điều mắt thấy tai nghe cho những người trẻ, trong một buổi thuyết trình tại Viện Việt Học. Theo Ong Hoài Sơn nhận xét, so tương quan lực lượng thì QG rất đông, rất lớn và CS rất ít.

Một, về chánh trị, ở Miền Bắc, Quốc Gia có 6 đảng cách mạng: Việt Nam Quốc Dân Đảng ( Vũ hồng Khanh); Việt Nam Cách Mạng Đồng Minh Hội ( Nguyễn hải Thần); Đại Việt Quốc Xả Đảng ( Nguyễn xuân Hiếu); Đại Việt Quốc Dân Đảng ( Trương tử Anh); Đại Việt Duy Dân Đảng (Lý đông A); Đại Việt Dân Chính Đảng ( Nguyễn tường Tam). Còn ở Miền Nam, cũng có 6 đảng cách mạng: 2 đảng CS là Đông Dương Cộng sản Đảng ( Đệ Tam Quốc Tế); Đệ Tứ Quốc Tế Đảng ( CS đệ tứ) và 4 đảng QG là Việt Nam Phục Quốc Hội ( Cao Đài); Việt Nam Dân Chủ Xã Hội Đảng ( Hoà Hảo); Thanh Niên Ai Quốc Đoàn ( Đinh khắc Thiệt); Việt Nam Quốc Gia Độc Lập Đảng ( Hồ văn Ngà).

Chánh khách hoạt động công khai chống Pháp tại Saigon từ thời Pháp Thuộc, trước 1945, thành phần Quốc Gia cũng nhiều hơn CS. Nhưng QG bị CS bằng cách này hay cách khác giết gần hết. CS Đệ tam Quốc tế: Nguyễn văn Tạo, Dưong bạch Mai, Trần văn Giàu, Nguyễn văn Nguyên, Nguyễn văn Trấn. Cả 5 người CS này còn sống qua thời Pháp thuộc và thời kháng Pháp.Trong khi đó CS Đệ Tứ cũng có 5 ông, nhưng bị giết hết 4 Ong, chỉ còn Ô Hồ Hữu Tường sống đến suốt thời đệ nhị Cộng Hoà VN, làm dân biểu, và chết trong tù cải tạo. Bốn ngưòi CS đệ tứ bị giết là Tạ Thu Thâu ( bị giết tháng 8 năm 1945); Phan văn Hùm ( bị giết cuối 1945); Trần văn Thạch ( bị giết cuối 1945); Huỳnh văn Phương ( bị giết cuối 1945). Ô Hồ chí Minh là CS đệ tam làm cỏ CS đệ tứ không một chút tiếc thương, làm còn sạch hơn Lenine và Staline đối với CS đệ tứ Trosky.

Còn thành phần QG gồm có 10 người, bị giết hết, trừ Ô Trần văn An sống sót và làm chánh trị đến đệ nhị VNCH và di tản sang Pháp mới qua đời gần đây. 9 nhân vật QG ở Miền Nam bị giết đó là Bùi quang Chiêu ( bị giết tháng 9 năm 1945); Dương văn Giáo ( bị giết cuối 1945) Ong và Bà Hồ vĩnh Ký, [ chồng] ( bị giết cuối 1945); Nguyễn thị Sương [ vợ] ( bị giết cuối 1945); Hồ văn Ngà ( bị giết cuối 1945); Lê bá Cang ( bị giết cuối 1945); Lê văn Tình ( bị giết cuối 1945); Nguyễn văn Sâm ( bị ám sát tháng 9 năm 1945); Trần văn Văn bị ám sát năm 1967. Trừ Ô. Trần văn Văn chết thời VNCH cái chết có nhiều giả thuyết, tất cả những nhà cách mạng Quốc Gia bị giết trong khi khởi nghĩa, là do CS bằng nhiều cách khác nhau như CS giao nhiệm vụ cho một đảng viên trung cấp là Bửu Vinh tổ chức ám hại như Đức Huỳnh Giáo Chủ của Phật Giáo Hoà Hảo và Dân Xã Đảng Miền Nam, tại Ba Răn Đốc Vàng (Cao Lãnh).

Hai, về quân sự có 27 đơn vị bộ đội chống Pháp, CS chánh thức chỉ có 2, và QG có 25, mà CS vẫn cướp được chánh quyền kháng chiến. Theo Ô Hoài Sơn vì thành phần QG nhơn đạo không lấy cứu cánh biện minh cho phương tiện vô đạo đức, trong khi đó CS có sẵn kinh nghiệm sắt máu qua cuộc nổi dậy của Sô viết Nghệ Tĩnh.

Miền Đông Nam bộ ( 1945- 46) có 4 sư đoàn: Đệ nhứt Sư đoàn Kiều công Cung và Trương văn Giàu, Đệ nhị Sư đoàn của Vũ tam Anh, Đệ tam Sư Đoàn của Nguyễn hoà Hiệp; Đệ Tứ Sư Đoàn của Lý huệ Vinh. 5 bộ đội của Bình Xuyên : Bộ đội của Ba Dương, Bộ Đội của Tư Tỵ, Bộ Đội của Năm Hà, Bộ đội của Bảy Viễn; Bộ Đội của Mười Trí. 3 bộ đội của Cao Đài: Bộ đội của Nguyễn văn Thành, Bộ đội của Nguyễn thành Phương, Bộ đội của Trình minh Thế. 1 bộ đội của Đại Việt Quốc Dân Đảng là Bộ đội An Điền của Bùi hữu Phiệt. 1 bộ đội của công nhân, của Hoàng Thọ công nhân sở Ba Son. 1 bộ đội của Việt Minh là Bộ đội Thân Binh Nam bộ của Trịnh ngọc Hiển là lực lượng bảo vệ xứ bộ Nam bộ của CS, đây là một bộ đội chánh thức của CS ở Miền Đông.

Miền Tây Nam bộ có 9 bộ đôị kháng chiến chống Pháp: Phật Giáo Hoà Hảo có 4 bộ đội: Bộ đội của Ô Trần văn Soái, Bộ đội của Ô Lê quang Vinh, Bộ đội của Ô Lâm thành Nguyên, và Bộ Đội của Ô Lâm thành Nguyên. Lực lượng Điển Chủ có 3 bộ đội: Bộ Đội của Ngô hồng Giỏi, Bộ đội của Lâm quamg Phòng; và Bộ đội của Mười Khoát. Lưc lượng nông dân có 1 bộ đội: Bộ đội Đồng văn Cống sau tập kết ra Bắc và Ong Cống được CS phong tướng, sau 1975 về hưu ờ Miền Nam. Cộng sản chánh thức chỉ có một bộ đội ở Miền Tây là Bộ đội của Bửu Vinh ở Đồng Tháp Mưới, sau ra Bắc y chỉ lên đến cán bộ trung cấp vì gốc Hoàng tộc, và sau 1975 trở về Nam làm một cán bộ quèn, là Trưỏng Phòng Pháp chế Sở Giao Thông Vận Tải Saigon, Bửu Vinh không bao giờ dám ló mặt về Miển Tây vì Phật Giáo Hoà Hảo tin Ong là người tổ chức ám hại Đức Huỳnh Giáo Chủ.

Ba, tóm lại về chánh trị cũng như quân sự thời toàn dân đứng lên giành lại độc lập từ tay Thực Dân Pháp, Quốc Gia đông hơn, nhiều hơn, có vũ khí, có dân, có đất, mà CS vẫn có cách giết dần, giết mòn, giành nắm lấy chánh quyền một mình ênh. Thì thời CS, đảng CS lãnh đạo nhà nước, quản lý nhân dân, làm chủ đất nước một cách toàn diện và toàn trị, có bang giao với nhiều nước và có chân trong Liên Hiệp Quốc, thì người QG đừng nói chuyện hoà giải hòa họp, lợi dụng thế chánh quyền để phát triễn tôn giáo, phát triễn đất nước, giúp đỡ đồng bào có tư do, dân chủ. Đối với đảng CS lúc hạ trào cách mạng, chớ đừng nói cao trào cách mạng, ai không theo đảng là lực lượng thù địch, là phản động, phản cách mạng. Danh từ chánh trị của CS không có chữ đối lập, tương nhượng, thoả hiệp với bất cứ lực lượng nào. Theo CS hay bị loại và diệt có thế thôi.

Trung Hoa Quốc Gia do áp lực của Mỹ phải Quốc Cộng liên hiệp để rồi phải bỏ xứ ra đi, may là Đài Loan để bám trụ. Một vài gười Việt ở Uc, ở Tây Au, Mỹ đem bạc triệu về đầu tư ở VN, chưa thấy người nào làm giàu, chưa thấy ai an toàn đem tiền ra khỏi VN được. Một vài cựu chánh khách VNCH tin chánh khách Mỹ thực dụng, lom khom đi VNCS tưởng "chuyển hoá" CS được theo đưòng lối ngoại giao của Bà Rice, tất cả đều bị CS đốt cháy. Lịch sử cho thấy hoà giải hoá họp với CS là từ chết tới bị thương.

VI ANH
http://www.vietbao.com/?ppid=45&pid=2&nid=129525

No comments: