Thursday, June 26, 2008

Thơ vô đề 1

Ðảng...

Ðảng dìu dắt thiếu nhi thành trộm cướp
Giải phóng đàn bà thành đĩ, thành trâu
Giúp người già bằng bắt bớ rể dâu
Và cải tiến dân sinh thành xác mướp
Ðảng thực chất chỉ là Ðảng cướp
Dựng triều đình mộng muội giữa Văn Minh
Sống tạm thời nhờ thủ đoạn yêu tinh,
Nhờ súng đạn Tàu Nga, bắt bớ
Ðảng tắt thở cuộc đời mới thở
Ðảng còn kia bát phở hóa thành mơ!
(1973)

Cuộc chiến đấu này...
Cuộc chiến đấu này chưa phân thắng phụ
Ta vẫn còn đây và sắt thép còn kia
Chết chóc thầm câm, cốt nhục chia lìa
Ta vẫn sống và không hề lẫn lú
Ta muốn nói với loài dã thú
Khúc khải hoàn ta sẽ hát thiên thu!
(1975)


Cung đàn bịp...

Cung đàn bịp bợm năm xưa
Giờ nghe lạc lõng nhuốc nhơ, lỗi thời
Lừa dân mấy chục năm trời
Dã tâm quỷ sứ đã phơi rõ ràng
Ngốc ngu chúng vẫn mơ màng
Mở nguyên đĩa cũ tiếng vang đã rè
Điếc tai nhức óc chán phè
Lắm người đập cả đài nghe xuống đường
Để rồi rời bỏ gia hương
Sống đời tù ngục mục xương trên rừng!
(1968)


Con người
không thể tưởng...


Con người không thể tưởng hôm nay
Thế kỷ hai mươi mảnh đất này
Củ sắn thành củ sâm, Ðảng lấy
Thiên đường hay địa ngục đương xây
Đau ốm nằm không thuốc một bầy
Nằm dài vêu mõm, rũ chân tay
Thâm, vàng, xanh bủng, run run gậy
Bao chờ trông đã bón cho cây!
(1970) (1976)

Chúng tôi sống...

Chúng tôi sống giữa lòng thung lũng
Bốn bên là rừng núi bọc vây quanh
Ở rúc chui trong mấy dãy nhà tranh
Đầy rệp muỗi, đầy mồ hôi, bóng tối
Bệnh tật cho nhau, đời ôi hết lối
Tuyệt vọng ngấm dần, hồn xác tả tơi
Bảo đây là kiếp sống của con người
Của trâu, chó? So làm sao, quá khổ!
Làm kiệt lực nếu không dây trói đó
Ốm ngồi rên, báng súng thúc vào lưng
Bướng lại ư? Hãy cứ coi chừng
Xà lim tối, chân cùm dập nát!
Lũ chúng tôi triền miên đói khát
Đánh liều xơi tạt cả củ cây rừng
Bữa cơm xong mà cứ tưởng chừng
Chưa có một thứ gì trong ruột cả!
Đêm nằm mơ, mơ toàn mơ thịt cá
Ngày lắm người vơ cả vỏ khoai lang
Có ai ngờ thăm thẳm chốn rừng hoang
Ðảng cất dấu dân lành hàng chục vạn
Và sát hại bằng muôn ngàn thủ đoạn
Vừa bạo tàn, vừa khốn nạn, gian ngoan
Biết bao người chết thảm chết oan
Chết kiết lỵ, chết thương hàn, sốt rét
Chết vì nuốt cả những loài bọ rết
Vì thuốc men, trò bịp khôi hài
Chế độ tù bóc lột một không hai
Biết bao cảnh, bao tình, quằn quại!
Có những kẻ thân hình thảm hại
Phổi ho lao thổ huyết vẫn đi làm
Lời kêu xin phân giải chỉ thêm nhàm
Phòng y tế dữ hơn phòng mật thám!
Những con bệnh bủng vàng hay nhợt xám
Bước khật khừ như bóng quỷ hồn ma
Buồn thay cho cảnh sống xa nhà
Vợ con mất, thân mòn, còn đòn đả
Nỗi khổ đau nói làm sao hết cả
Đời tù nhân xiết bao nhục nhã
Có những buổi mưa rơi tầm tã
Vác áo quần ra đứng cả ngoài sân
Lũ công an lục soát toàn thân
Thu đốt cả vật tối cần — miếng dẻ!
Cụ Mác ơi, cụ là đồ chó đẻ

40 VÔ ĐỀ

Thiên đường cụ hứa như thế kia a?
Có những người đau ốm cũng không tha
Cứ bắt đứng dầm mưa cho ướt sũng!
Tôi mới sống trong lòng thung lũng
Non gần một tháng nay thôi
Nhưng mùa đông sắp đến kia rồi
Cái đói sẽ kèm thêm cái rét
Khổ cực còn gấp mấy lên đây?
(1962)


Độc lập là...

Độc lập là chuyện hão
Khi đứng gần bác Mao!
Tự do là tù lao
Khi cúng thờ cụ Mác!
Hạnh phúc là khoác lác
Khi gạo tem đói rạc!
(1960)

Ðảng muốn đời ta chỉ vừa lá cót
Trí lực chui luồn theo những đường nan
Tất cả cuộn tròn, đem bỏ lò than
Với mục đích không phải trừ mốc mọt!

150
Ðảng gói ước mơ vào trong manh áo
Ðảng nhét chí trai vào trong hũ gạo
Bảo quản thế Ðảng vẫn còn sợ hão
Đem xếp cả vào trong các nhà lao!

Dựa vào sự vô tư...

Dựa vào sự vô tư trong an lạc
Nên tận giờ Cộng Sản vẫn nghênh ngang
Được vỗ tay ca ngợi từng tràng

VÔ ĐỀ 23

Ở lắm chỗ, trừ nơi gây tội ác!
(Nơi đương dựng thiên đường kiểu Mác)
Nơi này cũng vỗ tay nhưng vỗ khác
Vì nếu đây không vỗ khóa vào ngay!
Ðảng kiểm tra gay gắt đêm ngày
Hơi nghĩ khác là đi tù mục xác.

Mỉa mai thay...

Mỉa mai thay mấy con đường tắc tị
Được cấm biển, khua chiêng đường chân lý!
Nào đường sang Nga, sang Tàu, sang Mỹ
Dân tộc điên đầu dày xéo kéo nhau đi
Thế kỷ hai mươi thành thế kỷ chia ly
Đói gạo, no tù, đạn bom sát hủy
Riêng béo bở có mấy thằng vô sỉ
Nga, Mỹ, hay Tàu chúng vẫn vu vi!
(1974)

No comments: