Friday, October 31, 2008

Tái diễn bi kịch cô dâu Việt ở Hàn Quốc


Kỳ 1: Cuộc hôn nhân hãi hùng
Họ kết hôn với đàn ông Hàn Quốc không phải qua đường dây chui, mà từ một tổ chức hoạt động hợp pháp. Thế nhưng những gì mà họ đã trải qua nơi xứ người không khác gì những cơn ác mộng...
Vừa xuống sân bay, V. (*) đã lập tức gọi điện hẹn gặp chúng tôi. Gương mặt, giọng nói của cô gái trẻ vẫn còn vẻ bấn loạn chỉ sau gần 1 tháng lấy chồng Hàn Quốc...

Một đám cưới giữa chú rể Hàn Quốc và cô dâu Việt - Ảnh: PIM


Ông chồng quái gở


V. là một cô gái thế hệ 8X, đã học xong cấp III, có suy nghĩ độc lập. V. giải thích vì cuộc sống "có những nỗi buồn riêng", nên cô nghĩ lấy chồng Hàn Quốc sẽ là giải pháp làm thay đổi đời mình. Qua mai mối V. gặp một người đàn ông Hàn Quốc có họ là Kwon, tuổi gần 50, ở tỉnh Chungcheongbuk-do. Người này được giới thiệu là "kỹ sư xây dựng", đã có một đời vợ và thu nhập hằng tháng độ 7.000 USD. Cô chấp thuận, còn người đàn ông Hàn cũng tỏ ra ưng ý vì "thấy em vui vẻ".

Lúc qua Hàn Quốc hai vợ chồng sống trong một căn hộ chung cư. Người chồng mua cho V. điện thoại, máy vi tính để trong phòng. Qua những người Hàn Quốc khác, V. biết rằng cô không phải đời vợ thứ hai mà là thứ... tư. Trước đây chồng cô đã có hai đời vợ Hàn và một vợ Việt Nam. Người vợ Việt trước kia chỉ ở được với ông ta chưa đầy một tháng là trốn mất. V. hỏi thêm thì mới biết thu nhập ông chồng mỗi tháng không tới 7.000 USD như giới thiệu lúc đầu. Và ông "kỹ sư xây dựng" này cũng chỉ toàn ở nhà, chẳng thấy đi làm. Ông này nói, do mới cưới vợ nên tạm nghỉ việc để "thụ hưởng hạnh phúc vợ chồng".

V. kể chồng cô ngày nào cũng đòi hỏi chuyện chăn gối. Lúc vừa mới qua còn mệt, V. có lần từ chối. Chỉ có vậy mà ông này đã nổi cơn thịnh nộ, lột điện thoại, gỡ máy vi tính, ôm cả con heo đất bỏ tiền xu của vợ về phòng. Nhưng ngay hôm sau ông ta xin lỗi và đề nghị V. nên "chiều" ông hai ngày một lần.

Trong vai trò người vợ, V. phải cơm nước, phục dịch chồng. Nếu không vừa ý là ông ta lập tức nổi nóng. V. kể, ăn cơm xong là ông ta xem tivi ngay, và luôn bắt V. ra ngồi cùng. Vừa xem tivi ông ta vừa sờ soạng rờ rẫm, và buộc vợ cùng tham gia... Ông ta còn có những hành vi tình dục khác thường, nếu không nói là quái gở. V. vẫn phải "chiều" ông ta mọi lúc, mọi nơi; thậm chí ngay cả lúc đi thăm bạn bè...

Điều ghê tởm nhất với V. là sau mỗi lần vợ chồng cãi vã, khi cơn giận chưa nguôi, ông ta vẫn chỉ tay lên giường, ra hiệu cho V. phải thực hiện "nghĩa vụ". Ông ta điềm nhiên làm chuyện đó như chưa từng xảy ra chuyện gì giữa hai người, và không cần quan tâm cảm xúc của vợ thế nào. Nếu V. phản ứng, ông ta lại cầm cuốn sách song ngữ Hàn - Việt chỉ vào đó, để cho vợ biết là: ông bỏ 25.000 USD ra "mua" cô về, nên cô phải hầu hạ ông. Một bạn gái của V. kể rằng cô đã bật khóc sau một lần vô tình chứng kiến những gì ông ta thực hiện với V. qua webcam. Qua Hàn Quốc chưa được 10 ngày, không thể chịu nổi tình cảnh trên, V. ra công ty môi giới đề nghị ly dị.



Hình ảnh đám cưới Việt - Hàn thế này hay được các công ty môi giới Hàn Quốc quảng cáo


Công ty môi giới tổ chức buổi hòa giải. Ông chồng lại giở trò, tỏ ra ăn năn hối lỗi, xin vợ hãy quay về. V. chịu xuống nước, nhưng với điều kiện là ông không được "quan hệ" trong một tháng. Nhưng về nhà chưa được 3 ngày ông ta lại đòi hỏi, V. nói 3 tuần. Ông ta nói, nếu "chiều" ngay thì ông ta sẽ mua quà cho... V. không đồng ý. Cuối cùng ông ta cũng miễn cưỡng chấp nhận, nhưng nói rằng nếu không "quan hệ" ngay, thì phải ra ngồi xem tivi để ông ta thực hiện những trò sờ soạng. Khi V. tới chu kỳ của phụ nữ, ông ta chỉ cho V. nghỉ 3 ngày. V. "trả giá" phải 7 ngày. Thế là ông ta lấy lịch ra, đếm từng ngày rồi đánh dấu lên đó. Hết những ngày đánh dấu, ông ta chỉ tay lên giường ra hiệu cho V., bất kể tình cảm hai người lúc đó như thế nào.

Chưa đầy một tháng tinh thần của V. đã sa sút nghiêm trọng. Căng thẳng và tổn thương đã làm cô trầm uất. Xô xát vợ chồng xảy ra ngày càng nhiều. Có lần trong nhà bếp ông chồng sấn tới đòi bóp cổ vợ. V. hiểu cách giải thoát đời mình là cương quyết ly hôn.

Không nơi nương tựa

Công ty môi giới cố thuyết phục V., vì nếu ly hôn, họ phải có những nghĩa vụ với ông Kwon. Nhưng V. vẫn cương quyết. Cuối cùng họ tuyên bố, nếu ly hôn V. phải trả tất cả nữ trang, điện thoại, quà tặng mà chú rể đã tặng cô dâu. Họ nói, đó là theo "phong tục Hàn Quốc".

Những ngày chờ ra tòa, ông chồng không cho V. nấu ăn, không cho nghe điện thoại. V. phải sống bằng những gói mì ăn liền mà cô đem sang. Sau khi ra tòa, người chồng về nhà trước. Lúc V. về nhà thì bảo vệ chung cư không cho cô vào. Họ nói chồng cô đã đem đồ đạc của cô gửi cho họ.

Không nơi nương tựa, V. tìm đến công ty môi giới. Khi đó trời đã tối, người lái xe của công ty chở cô đi rất xa, đến nhà thờ ở một ngọn núi hoang vắng. Họ giải thích vì không có chỗ nên phải đưa cô lên đây. V. buộc phải ở lại, nhưng yêu cầu ngày mai họ phải đến đón cô, nếu không họ sẽ phải chịu trách nhiệm về những hậu quả xấu. Hôm sau, đại diện công ty môi giới quay lại.

Không tiền, không biết nhờ ai, V. yêu cầu công ty môi giới phải mua vé máy bay cho cô về Việt Nam. Phía công ty từ chối. Không còn cách nào khác, V. ngồi lì tại công ty từ sáng tới tối để buộc họ phải có trách nhiệm. Cuối cùng phía công ty bắt V. phải viết giấy cam kết là đã mượn họ 400 USD để mua vé máy bay về nước.

Quang Thi (Thanh Nien)

(*) Vì lý do cá nhân, nhân vật đề nghị không tiết lộ tên tuổi, quê quán...
http://www.thanhnien.com.vn/news/Pages/200843/20081026232417.aspx 
http://www.thanhnien.com.vn/Pages/Kieu-bao.aspx
http://tintuc.timnhanh.com/kieu_bao/20081029/35A877A6/
http://tintuc.timnhanh.com/kieu_bao/20081027/35A8747B/
http://blog.360.yahoo.com/blog-YZXWO501dKfLDUT63nO4KDiJwQ--?cq=1&p=8095
http://blog.360.yahoo.com/blog-YZXWO501dKfLDUT63nO4KDiJwQ--?cq=1&p=8076

Tái diễn bi kịch cô dâu Việt ở Hàn Quốc - Kỳ 3: Giám đốc Trung tâm hỗ trợ kết hôn nói gì?
Thứ tư, 29/10/2008




Căn nhà 36/20 đường Giải Phóng, P.4, Q.Tân Bình, nơi tập trung các cô dâu Việt của trung tâm - Ảnh: D.Đ.Minh

Xung quanh câu chuyện của V. và những thông tin V. cung cấp, chúng tôi đã có cuộc phỏng vấn bà Nguyễn Thị Bạch Tuyết, Giám đốc Trung tâm hỗ trợ kết hôn (xin gọi tắt là Trung tâm) để làm rõ.

Kỳ 1: Cuộc hôn nhân hãi hùng http://tintuc.timnhanh.com/kieu_bao/20081027/35A8747B/

Kỳ 2: Con đường mai mối http://tintuc.timnhanh.com/kieu_bao/20081029/35A8779D/

Tin tưởng lẫn nhau là chính

* Trước tiên, xin bà xác nhận có phải trung tâm thuộc Hội Liên hiệp Phụ nữ TP.HCM, liên kết với Công ty PIM (Hàn Quốc) để mai mối cô dâu Việt cho những người đàn ông Hàn?

- Không phải liên kết mà là chúng tôi hợp tác với Công ty Hàn Quốc để làm thí điểm. Khi giới thiệu cô dâu Việt với đàn ông Hàn, sẽ rất nguy hiểm nếu chúng tôi không biết rõ về nhân thân của họ. Vì vậy, chúng tôi đã xin phép Hội LHPN TP.HCM cho phép được hợp tác với một công ty Hàn Quốc để làm thí điểm. Lúc đầu cũng có nhiều công ty Hàn Quốc đặt vấn đề, nhưng chúng tôi thấy Công ty PIM có trách nhiệm và uy tín nên chọn họ.

* Cụ thể nội dung hợp tác như thế nào, bà có thể nói rõ hơn?

- Chúng tôi hợp tác dựa trên sự tin tưởng lẫn nhau. Bên công ty Hàn Quốc có những người đàn ông Hàn muốn lấy vợ Việt. Ở đây chúng tôi cũng đóng vai trò tư vấn hôn nhân cho các cô gái muốn lấy chồng Hàn. Công ty Hàn Quốc sẽ gửi những thông tin cá nhân về chú rể như nghề nghiệp, độ tuổi, nhân thân có phạm pháp hay không, nhu cầu cô dâu của họ như thế nào, độ tuổi cô dâu... Dựa trên những thông tin đó chúng tôi sẽ giới thiệu họ cho những cô gái theo như yêu cầu.

* Khi liên kết với một công ty Hàn Quốc kinh doanh dịch vụ môi giới hôn nhân, bà có biết những xung đột trước đây như vụ các công ty Hàn Quốc ngang nhiên quảng cáo xúc phạm nhân phẩm phụ nữ Việt Nam; hay những bi kịch hôn nhân của cô dâu Việt trên đất Hàn như bị cách ly, đánh đập, bức tử... đều liên quan đến hoạt động môi giới hôn nhân của các công ty Hàn Quốc?




Bà Nguyễn Thị Bạch Tuyết -Ảnh: D.Đ.Minh

- Tôi cũng không biết xác thực về các công ty bên Hàn Quốc, nhưng tôi nghĩ bên cạnh những công ty làm ăn không có lương tâm thì cũng có công ty làm ăn có lương tâm. Trung tâm giúp đỡ các cô gái trong việc kết hôn nhưng mình không có thông tin về chú rể thì mình cần đến họ. Thực tế trong hai năm qua thông tin của họ hầu hết đều chính xác. Mà các cô gái đến đây cũng được chúng tôi khuyến khích phải hỏi chú rể thật nhiều, thật chính xác. Khi gặp nhau nếu cả hai không ưng thuận thì chúng tôi cũng chấp nhận, không có sự ép buộc hay cưỡng ép ở đây.

Từ lúc thành lập ngày 20.10.2003 đến nay, chúng tôi chỉ giới thiệu 256 cô dâu, trong khi Lãnh sự quán Hàn Quốc tại TP.HCM mỗi tháng cấp visa cho trên 400 cô gái Việt đến Hàn định cư vì mục đích kết hôn. Con số đó đủ nói rằng sự giới thiệu của chúng tôi có chọn lọc, không dễ dàng, không phải ai cũng giới thiệu.

Vẫn làm dù biết hôn nhân không tình yêu

* Những chú rể Hàn được giới thiệu qua Trung tâm thường sang Việt Nam vào tối thứ bảy, sáng chủ nhật gặp các cô dâu và vài ngày sau là tổ chức đám cưới. Cá nhân bà có tin vào những cuộc hôn nhân quá chóng vánh như vậy?

- Thực ra các cô dâu đã biết chú rể trước đó qua webcam. Còn thời gian đó đủ có tình yêu chưa thì tôi nghĩ là chưa. Nhưng ở đây nếu các cô dâu không muốn thì họ cũng có quyền từ chối, không có có chuyện sắp đặt sẵn hay cưỡng ép. Mà sự thật ở đây cũng đã có nhiều cô từ chối như vậy.

* Việc cô dâu phải ký một bản cam kết bồi thường 40 triệu đồng nếu ly hôn trước 6 tháng, đó là một khoản tiền quá lớn so với hoàn cảnh của họ. Có những cô dâu khi gặp hoàn cảnh bị nhà chồng đối xử tệ, bị đánh đập... nhưng vì sợ không có khả năng bồi thường số tiền trên nên họ cắn răng chịu đựng, không dám ly hôn. Hôn nhân là sự tự nguyện, vậy bà có thể lý giải tại sao các cô dâu bị trói buộc bởi cam kết này?

- Tôi đồng ý hôn nhân là sự tự nguyện, ở đây cũng không phải là sự áp đặt. Còn bản cam kết đó chỉ là thủ tục, vì ở đây có những cô dâu sau khi nhận tiền rồi là... biến mất. Cam kết đó chỉ là để cô dâu có trách nhiệm, chứ từ trước đến giờ tôi có đòi ai đâu, có lấy tiền ai đâu?

* Còn chuyện có lúc có 16 cô dâu mà tiền ăn mỗi ngày chỉ phát khoảng 35 ngàn đồng khiến các cô dâu phản ứng, thực hư ra sao?

- Chuyện này tôi không biết rõ. Trung tâm chỉ tư vấn, dạy học... Còn tiền ăn, ở là do phía công ty chịu trách nhiệm. Nhưng chắc không phải như vậy đâu, tôi nhớ mỗi cô dâu mỗi ngày được khoảng 2 hay 5 ngàn đồng gì đó, tôi cũng không rõ lắm...

Qua đó rồi thì Trung tâm không biết...

* Bà có biết trường hợp cô dâu Th. do Trung tâm giới thiệu, vì bức bối với cuộc sống gia đình chồng đã tự tử hụt?

- Trường hợp Th. lúc đầu qua Hàn có khó khăn vì chồng hay ghen tuông. Tôi đã đề nghị công ty đến giải quyết và mọi chuyện đều ổn (?). Mấy ngày trước Th. có gọi về cho tôi, thấy cũng vui vẻ, nói rằng bây giờ cô ấy sướng lắm, được chồng cô yêu lắm. Còn chuyện tự tử hụt, tôi chưa nghe qua, cũng không thấy ai báo lại chuyện này với tôi.

* Còn trường hợp cô dâu V., bà có biết những chuyện cô này bị chồng đối xử thế nào hay không? Cá nhân bà cảm thấy thế nào về nhân phẩm người phụ nữ Việt Nam khi cô dâu mà Trung tâm giới thiệu đã bị đối xử không hơn một món hàng giải trí?

- Tôi không có thời gian gần gũi với cô V. nhiều nên không hiểu V., và V. cũng không tham gia những buổi tư vấn của Trung tâm để được chúng tôi hướng dẫn. Ở bên này chúng tôi đã cố gắng bảo vệ hết mình cho các cô dâu, không biến cô dâu thành những món hàng hóa. Thực tế các cô dâu ở trung tâm cũng nhận những chế độ cao hơn những nơi khác như số tiền cho gia đình nhiều hơn, được học nấu ăn, cắm hoa, tiếng Hàn...

Nhưng khi các cô dâu qua bên đó rồi thì tình hình ra sao tôi không thể biết, chỉ nghe phản ánh lại. Chuyện của V. cũng qua báo chí tôi mới nghe. Nhưng tôi nghĩ dù có chuyện gì xảy ra thì khi về, V. cũng nên đến đây để nói chuyện với chúng tôi. Tôi cũng không biết về các công ty môi giới Hàn Quốc nhiều lắm, nhưng tôi nghĩ Công ty PIM rất có trách nhiệm với trung tâm. Khi chúng tôi có yêu cầu gì thì họ hợp tác chứ không phủi tay.

Theo TNO
http://tintuc.timnhanh.com/kieu_bao/20081029/35A877A6/

No comments: