Thân gửi người bạn sinh viên Phan Việt Phương và bạn hữu Đại Học Xây Dựng Hà Nội, Việt Nam
Tác giả: Bằng Phong Đặng văn Âu
Ngày đăng: 10/21/2009
Thưa bạn,
Sáng nay thức dậy, tôi mở computer và nhận được email của bạn. Tôi xin cám ơn bạn đã chia sẻ nỗi uất ức của bạn đối với ông Chủ tịch Ủy Ban Nhân Dân Hà Nội trong việc đề nghị thuyên chuyển Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt ra khỏi địa phận Hà Nội. Tôi hết sức buồn cho số phận của người dân Việt Nam phải sống dưới một chế độ mất hẳn tính người.
Đem lý luận hoặc tình cảm để phân giải với tập đoàn thống trị này coi như vô ích, bởi vì họ được đào tạo trong một guồng máy gồm những đặc tính: ăn gian, nói dối, lừa đảo, lưu manh, man rợ, thô bạo. Chẳng hạn, ngoài cửa miệng họ hô hào diệt tham nhũng vì xem đó là quốc nạn; nhưng trong thực tế họ bỏ tù bất cứ ai (dù là tướng Công An, dù là phóng viên của Nhà Nước) mà dám đụng đến tham nhũng. Sau vụ bỏ tù nhà báo Nguyễn Việt Chiến, có lẽ không còn ai dại gì chống tham nhũng. Thái Thú Tầu, Toàn Quyền Tây cai trị dân ta cũng không tồi tệ như cái lũ Bắc Bộ Phủ này.
Diệt trừ bọn qủy sứ này, chúng ta cần phải có phép thần thông của Tề Thiên Đại Thánh với cây thiết bổng thì mới may ra đập vỡ sọ chúng nó được. Tiếc thay, chúng ta không có phép thần thông và cây tiết bổng. Tôi nghĩ chỉ còn có một cách khả thi, nếu toàn dân ta thực sự lo lắng cho tương lai con cháu của họ. Đó là các nhà lãnh đạo tôn giáo đạo cao đức trọng và các nhà dân chủ uy tín đồng lòng kêu gọi nhân dân phát động cuộc Tổng Đình Công toàn diện (không buôn bán, không họp chợ, không đến trường, không giao thông, không ra đường...) cho đến khi nhà cầm quyền phải thay đổi đường lối cai trị và chấp nhận cho nhân dân được quyền định đoạt số phận của họ. Nếu lời kêu gọi của các đấng lãnh đạo tôn giáo kêu gọi tín đồ; nếu các nhà đấu tranh cho quyền làm người đứng ra kêu gọi mà quần chúng vẫn thờ ơ, không có động thái hưởng ứng thì có lẽ là hết thuốc chữa ! Dân tộc ta không còn đáng được cứu rỗi nữa không, nếu họ chấp nhận làm kiếp nô lệ dưới bàn tay loài qủy sứ ?
Thưa bạn Phan Việt Phương,
Không ai có thể cứu dân tộc mình, nếu chính dân tộc đó không tự cứu. Nhiều cán bộ cao cấp cộng sản đã lột mặt nạ đểu cáng của các cấp lãnh đạo cộng sản. Dư luận quốc tế cũng nhìn ra bộ mặt lưu manh của cộng sản VN nhưng chúng nó vẫn trơ trơ vác mặt đi cầu viện khắp nơi. Vì vậy nói lắm cũng bằng thừa. Chúng thẳng tay đàn áp người dân bày tỏ lòng yêu nước trong vụ mất đất, mất biển, mất đảo mà nhân dân không có một tấc sắt để quật chúng xuống thì chỉ còn có cách duy nhất là Tổng Đình Công Toàn Diện để làm tê liệt, đình động tất cả hành vi đàn áp đánh đập, bỏ tù của chúng mà thôi. Tôi gọi đó là cách biểu tình tại gia giống như cô Phạm Thanh Nghiên đã làm. Thử hỏi 80 triệu người dân áp dụng cách hành động của cô Phạm Thanh Nghiên thì 3 triệu đảng viên cộng sản làm được gì ?
Tôi nghĩ rằng đây là cách khả thi nhất để lật đổ bạo quyền. Những lên tiếng kết án của người Việt Hải Ngoại và của các Tổ Chúc Quốc Tế đều vô ích vì chúng nó không thèm đếm xỉa. Tôi hy vọng những điều tôi góp ý với bạn sẽ được quý nhà lãnh đạo tôn giáo và qúy nhà đấu tranh dân chủ suy gẫm để đồng tâm phát động chiến dịch. Một cuộc đấu tranh bất bạo động, ôn hòa nhưng đồng tâm thi hành thì chắc chắn có kết quả.
Thân ái chào bạn Phan Việt Phương và những người bạn đồng môn của trường Đại học Xây dựng.
Houston, Hoa Kỳ, ngày 20 tháng 10 năm 2008.
Bằng Phong Đặng văn Âu
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment