Sunday, August 17, 2008

THƯ NGỎ GỬI “ĐÔNG CHÍ” VŨ CAO QUẬN (Hải Phòng).

http://blog.360.yahoo.com/blog-OOJtmTcldKkPt5ZeWinmN12p?bid=1542&yy=2008&mm=8

(Xin phép được xưng hô với anh như vậy vì đã lâu lắm rồi tôi không dám dùng hai tiếng đó bởi cứ mỗi khi nặng lời với ai người ta mới gọi nhau như thế hoặc gặp phải những tên không hề đồng chí hướng với mình. thì... đồng chí với họ có mà…điên!! Lần này ,qua những bài viết hào hùng và rất văn học của anh,thấy được cái chí hướng rõ ràng của anh,tôi xin phép được xưng hô "đồng chí" với anh như những ngày xưa, cách đây 60 năm,khi chúng ta “lòng phơi phới đi xây dựng tương lai” đánh Pháp, đuổi Nhật, mơ tới một ngày nước nhà được đôc lập,”sạch bóng quan thù”….Vậy mà…. hôm nay đ/c lại bị đối xử như một tên “phản động”,cùng đồng hành với những Lê Liêm, Đặng kim Giang,Trần Độ ???…Tôi không tin và đén chết tôi vẫn không tin ! Cho đến bài viết mới đây của anh (Lại phải sống cùng với lũ thú”)thì tôi không thể không lên tiếng để ủng hộ và…phản đối đồng chí được . Mong sao,có ai đọc bài này qua Internet hãy làm sao chuyển được tới d/c thì thật hạnh phúc cho tôi vô cùng. (vì tôi biết hiện nay mọi liên lạc với d/c,người ta đã ra lệnh cắt đứt hết)

Thưa đồng chí!

Đáng lẽ tôi phải viết thư riêng gửi cho đồng chí ,nhưng nhận thấy :

Thư ngỏ có lẽ sẽ lợi hơn về nhiều mặt như:

a-/để mọi người trong nước và thế giới quan tâm hơn đến những người như đồng chí ,một chién sỹ già ,quyết đấu tranh đến hơi thở cuối cùng cho Tự Do,cho Dân chủ và quyền con người của cả dân tộc Việt Nam

b-/Để đánh động đến lương tâm của những cựu chiến binh thời hai ta, đang vì lẽ này hay lẽ khác mà không nhìn ra cái gì đang diễn ra trên đất nước đầy máu xương và nước măt, đầy những hy sinh của những Nguyễn Sơn Lâm, của Phó Bá Hùng,của cả một Đội tuyên truyền giải phóng quân của anh Đạo,của toàn thể Trung dội anh Nở bảo vệ nhà hát lớn ,của Tự vệ Đông Khê,Khu 7 ….và của cả hàng ngàn con em đất Cảng đã ngã xuống để bảo vệ quê hương của đồng chí ,(nơi mà tôi đã chiến đấu từ những ngày nổ súng đầu tiên trong đội hình bổ xung từ Phòng Quân Nhu Tài Chính Bộ Tư Lệnh CK3 cho Đại Đội 3 Lê Khắc Tư, cả hai đơn vị này đều đóng quân tại đường Cát Dài ).

c-/Để lớp trẻ hôm nay thấy được SỰ THẬT về những “hy sinh vô ích,ngây thơ và đáng thương” của lũ chúng ta đã và đang bị phản bội như thế nào mà tìm ra hướng đi đến cái đích của con đường mà chúng ta từng mơ ước.

d-/để cho bọn “khiêu khích chính trị” ở hải ngoại , nếu còn một tí ti lương tâm hãy thôi cái miệng gọi chúng ta là lũ “phản tỉnh vào giờ thứ 25”,gọi những người như Hoàng Minh Chính, Nguyễn Thanh Giang, Hoàng Tiến , Nguyễn xuân Nghĩa..… là những nhà “dân chủ cuội”

Đồng chí Quận thân mến!

Tuy tôi chưa được gặp mặt đ,c lần nào nhưng qua các bài viết của đ/c tôi đã vô cùng cảm phục vì;

1-/Nội dung của các bài viết đó đều phù hợp với chí hướng của tôi và rất nhiều bạn bè, đồng đội, đồng chí cũ.Nó chân thật,thống thiết,kêu gào cho Tự Do,Dân chủ cho công bằng xã hội biết chừng nào. Đây là điều mà tôi và nhiều người khác chưa làm được hoặc chưa dám làm.. Bản thân tôi cũng chỉ loanh quanh trên cái blog của mình với những chuyện kể “ngày xửa ngày xưa” với mục đích làm cho lớp trẻ biết được những gì mà họ ,do “bị quáng gà lịch sử” nên cứ tưởng chúng ta đều là những kẻ chiến thắng, đều là những kẻ vinh thân phì gia, nhờ quá trình “đi theo cách mạng”,thậm chí cho đến nay vẫn còn có kẻ coi chúng ta là ,dân miền Băc là kể thù bất khả hoà giải vì đã có “tội” xâm chiếm mièn Nam! Tôi chưa dám đụng đến những vấn đề nóng hổi đang diễn ra trước mắt như đ/c..Gần đây,tôi đã có tí chút can đảm đi vào những vấn đề xã hội,chính trị hàng ngày. Và cũng được các website hải ngoại post lên liên tục như họ vẫn đăng lại và xuất bản các bài viết của đ/c thành “Tuyển tập Vũ Cao Quận” hẳn hoi.

Rõ ràng đường của đ/c đi là con đường anh dũng hơn tôi nhiều lần. Vậy mà chỉ có một lần duy nhất,khi tôi có mặt ở Hà Nội , đ/c gọi điện thẳng cho tôi để khiêm tốn nhận là “đàn em” thì quả là tôi thấy….ngượng vô cùng! Kể cả về tuổi tác,dù tôi có hơn đ/c 5,6 tuổi thật, nhưng cái gan tôi nó chẳng “đàn anh” chút nào..Tôi muốn tranh luận với đ/c riêng về điểm này nhưng không sao có dịp. Vậy hôm nay tôi xin nhắc lại : Đông chí Vũ Cao Quận là bậc đàn anh của tôi!Và qua bài viết gần đây nhất của đ/c,tôi xin cúi đầu bái phục ,bái phuc trước lòng dũng cảm, kiên trung,sẵn sàng chết để tiếng nói của lòng yêu nước chân chính của đ/c được vang lên khắp mọi nơi,vang đến muôn đời sau.

2./Về hình thức,các bài viết của đ/c cực kỳ hấp dẫn,không cần lý luận dài dòng nhưng làm người đọc bị lôi cuốn và cảm thụ được là đ/c muốn thông điệp cái gì,muốn bác bỏ hay ủng hộ cái gì.Nghĩa là đ/c đã truyền những tư tưởng của mình vào người đọc bằng đường con tim trước khi đến khối óc.Nói thiệt, ”nếu tôi có quyền” (một tiết mục mới trên blog của tôi),tôi sẽ kết nạp ngay đ/c vào... Hội Nhà Văn và..."cơ cấu" đ/c vào hẳn Ban Chấp hành (vì quá 70 mà làm Tổng Thư Ký thì...chết đ/c!) Và sau này khi đ/c qua đời,thể nào tôi cũng để lại trong di chúc trong mục đặt tên lại những thành phố,những con đường, phải đặt tên con phố đ/c đang ở là Đường Vũ Cao Quận!

Tuy nhiên , phát huy tinh thần khát khao dân chủ của đ/c,tôi hoàn toàn phản đói cái tư tưởng muốn nhảy lầu của đ/c! Người ta còn mong gì hơn nữa ?Sẽ khối anh xoa tay mừng rỡ vì đã khỏi phải mất thời giờ “săn sóc đặc biệt” từ nơi ở đến bước di,từ là thư đến cú điện thoại của một lão già gần kề miêng lỗ còn… bầy đặt viết lách đấu tranh,viết đơn xin phép biểu tình cùng mấy nhãi ranh , không chịu run sợ trước sự đe doạ về “cái chết tự nhiên” của vợ chồng Lưu Quang Vũ! Hành động nhảy lầu dù mới là trong tư tưởng của đ/c, là THỦ TIÊU ĐẤU TRANH (chữ mà chúng ta từng biết trong chỉnh huấn,chỉnh quân)là thiên hạ mất đi một cây bút-chiến sỹ kiên cường đấy!Vả lại nhà đ/c có 10 mét cao,nhảy chưa chặc đã chết đâu mà lại….què quặt thì khổ vợ con,cháu chắt gia đình thôi.! Đừng! Đừng! Dù có uất ức như thế nào chăng nữa đ/c vẫn phải sống,sống để tiếp tục đấu tranh,sống để viết,viết nhiều hơn nữa và để….sẵn sàng vào tù vì đủ các thứ “tội” "chống phá”,”phản động”mà người ta sẵn sàng úp lên cái đầu bạc của đ/c. Một thằng tù gần 80 tuổi như đ/c, hoặc quá 80 như tôi chắc càng lam thế giới văn minh xôn xao và...cũng không… dễ phục vụ cho các anh cai tù đâu đ/c ạ!

Tôi chỉ có một điều phản đối kịch liệt đ/c dó mà thôi!

Cuối cùng CHÚC ĐỒNG CHÍ KHOẺ!

http://www.doi-thoai.com/baimoi0808_258.html

No comments: