Friday, August 8, 2008

Thơ Hồ Gươm

Việt Nam ơi, Việt Nam ơi


Việt Nam ơi, Việt Nam ơi
Lưng Người cong cong hình chữ S
Vì phải chịu gánh nặng Thiên Triều
Chỉ còn mỗi khả năng Yêu

Việt Nam ơi, Việt Nam ơi
Sức mạnh huyền thoại của Người
Một lần trăm trứng!
Nên vẫn lom khom hãnh diện với đời

Thế nhưng

Địt còn cái cặc gì để mà nứng
Khi hai hòn dái bị cắt khơi khơi
Việt Nam ơi, Việt Nam ơi
Còn gì để hãnh diện với đời???



Thương lắm lá cờ tổ quốc tôi


Thương lắm Việt Nam ơi
Thương lắm lá cờ đỏ thắm Tổ Quốc Tôi
Lá cờ thấm huyết lệ bao triệu người con dân nước Việt
Cho Đảng ta hôm nay oang oang rộn rã tiếng cười


Thương lắm lá cờ ơi
Nằm ủ rũ trong tay người thanh niên trẻ
Bởi hàng trăm Ki lô mét vuông đất đai chẳng còn được tung bay ngạo nghễ
Nơi miền biên giới địa đầu.



Thương lắm lá cờ ơi
Hừng hực trào dâng nỗi uất hận niềm đau
Vì đã mất đi hàng ngàn Ki lô mét vuông vùng biển
Mà chúng vẫn còn ngang nhiên, ngạo ngược
Líu lo ngọng nghịu lấn- đòi.



Thương lắm lá cờ Tổ Quốc tôi
Lá cờ đỏ cùng ngôi sao vàng rực lửa
Lẽ nào chẳng còn hiên ngang tung bay được nữa
Bởi đang có lắm kẻ muốn ỉa lên cờ!

Một bãi cứt của những kẻ thờ ơ
Một bãi cứt của những kẻ tội đồ bán nước
Một bãi cứt của chính những tên bành trướng- xâm lược
Và bãi cứt cuối cùng
Của ai? Hỡi những kẻ đang tâm bảo vệ chế độ Độc Tài?

Nước mắt bỗng nhiên chảy dài
Vì tôi chợt thấy bốn bãi cứt đuổi ngôi sao vàng chạy dạt về một góc...

Không, không bao giờ tôi khóc!

http://de.blog.360.yahoo.com/blog-x1zJTRU5dKHoggT9liVN5liH8KM-?cq=1&tag=th%C6%A1
http://de.blog.360.yahoo.com/blog-x1zJTRU5dKHoggT9liVN5liH8KM-?cq=1

No comments: